ҳ̸Ҳ̸ҳ 12a2tanha ҳ̸Ҳ̸ҳ

♥️Chào Mừng Bạn Đã Đến Với Diễn Đàn 12a2 TânHà
A2 Family Chúc Bạn Có Những Phút Giây Vui Vẻ^^♥️

ҳ̸Ҳ̸ҳ 12a2tanha ҳ̸Ҳ̸ҳ

♥️Chào Mừng Bạn Đã Đến Với Diễn Đàn 12a2 TânHà
A2 Family Chúc Bạn Có Những Phút Giây Vui Vẻ^^♥️

Đăng Nhập

Vui lòng khai báo chính xác tên truy cập và mật khẩu!

Quên mật khẩu?

Đăng Ký

Bạn phải điền đầy đủ thông tin đăng ký!

  

    Đời lính part 2

      KUSHYPRO

      Posts Posts : 578

      Points Points : 505595

      Thanked Thanked : 9

      Ngày Đăng Kí : 12/08/2010

      Đến từ Đến từ : -* LÂM ĐỒNG

      Châm Ngôn Sống Châm Ngôn Sống : hãy Sống nhÆ° ngay mai bạn chết? :))

      #1

       Fri Apr 08, 2011 1:20 pm

      Cái chuyện lãnh lương hay còn gọi là lãnh trợ
      cấp.... lúc đầu nghe chúng tớ được hưởng mức lương căn bản của nhà nước
      theo hạn ngạch, mình nghe khoái lắm... coi ra cũng được 500k
      hơn/1ng/1tháng mà .. but lúc kí nhận tiền...nhìn có nhầm ko ??? còn 80k +
      và sẽ lãnh vậy lãnh luôn trừ khi được thăng quân hàm.... nhìn cái bảng
      nó trừ tiền.... choáng... các bác biết ko, nó trừ tiền an, tiền uống,
      tiền mùng, chăn, chiếu gối, tức là hoàn toàn chúng ta ko free !!!
      nothing free !!! thế là ấm ức toàn tập.... bắt đầu lâm vào cảnh thiếu
      nợ... và ăn thiếu canteen.... và chúng tớ bắt đầu thành con nợ của xã
      hội khi xin tiền và mượn tiền liên tục, ăn mày của quốc gia khi thấy bất
      cứ gì cũng ngon miễn là ko phải đồ ăn của lính... cứ người nhà đem đồ an lên thì share, còn ko quay qua quay lại thì của riêng thành của chung
      ---------------------------------------------
      Toàn nam với nam ở ko mà.... cứ đến CN, gái gú nó lên thăm , các anh em nhà ta cứ tranh thủ.... lúc ấy trại lính
      thành camping, các bác nghĩ ban đầu nó nghiêm túc bao nhiêu thì Chủ
      Nhật nó messing bấy nhiêu, nào là căng võng, nào là ôm ấp, hú hí, rồi
      lại còn thịt quay, bánh kem, heo sữa.... tội nghiệp nhất là các đồng chí
      ở xa, ko có nhà lên thăm, đành chờ chiều về vui vẻ với các anh em...
      Đêm gác, 1 ca 2 tiếng, gái Củ chi nó mò vào tận phòng, thằng gác giả
      điên gặp thằng muốn lại nhiệt tình, thế là bóng đêm tội ác, mà phải con
      nào nó đẹp mình cũng ko nói, toàn là ma sống, mà tớ lộn con ma với con
      ma người 2 lần nhé. Đang đêm gác, 1 tiếng hú thất thanh khủng khiếp vang
      lên trong phòng, chúng tớ bật đầu dậy, thấy thằng tiểu đội trưởng nó
      xanh mặt: hỏi sao, bảo nó gặp con ma mặt xanh, áo trắng loàng nhoàng
      bước qua mặt nhìn nó, cực kì ghê.... tớ hơi ớn.... chúng nó tắt đèn ngủ
      tiếp, và tớ đang gác, đang phê phê thì có cái mùi... rất lạ.... đíu
      mịa.. đằng sau ớn lạnh.... mở mắt to và quay lại.... ối má, dm MAAAA !!!
      ..sẵn cây ba trắc trên tay, tớ đek la tiếng nào, phan luôn, bụng bảo
      dạ: thôi tớ đi đây, các cậu ở lại mạnh khỏe... chết thì chết đứng đek
      chết nằm....móa phan nghe cái bộp... vào vai... nó chỉ ứ ứ trong miệng.
      lấy chân tính đạp tiếp mà nghe nó nói nhỏ: Em đây anh, em vào chiều các
      anh mà, tha em đi (nó tưởng tớ là vệ binh...) em cho miễn phí nhà.... ôi
      Dis, biến , biến ngay, nó chạy thục mạng các bác ạ... và 1 lần nữa sau
      lần đó, tớ gặp thật... mình cũng lại tưởng là con khốn nạn nào đấy mò
      vào phòng. Lúc ấy có cái sào đồ phơi sau nhà, ao thun trắng toát ra phơi
      1 tràng dài, tớ đang đứng phịa phịa với thằng gác (thằng này trước khi
      phịa, cũng xem mình bị đập, đang đứng thì vổ vai sau lưng, mà nó đen
      thui, đúng hàm răng trắng nhách..) lúc ấy thấy sau lưng có 1 cái bóng
      trắng lướt qua nhanh lắm, tớ liên tưởng con mẹ kia... rồi lại cười cười
      nói... tí ra đứng *... lạy chúa nó đứng trên vách tường (kể lại vẫn
      lạnh...) mà ko có chân...phiêu diêu và tóc phủ hết mặt.... tớ đứng hình
      và nó di chuyển dọc hành lanh, và tới đúng giường thằng đội trưởng bữa
      la thất thanh ấy và..... AAAAAAAAAAAAAAAA đíu mịa, thằng ấy nó la cả
      trung đoàn tưởng bảo động cấp 1, đèn bật sáng khắp nơi.... rồi lại hỏi
      thăm nó lại kể... tớ thấy và biết đúng rồi..... sau này hỏi thằng ấy tại
      sao mày gặp ma hoài thế...nó bảo là nó yếu bóng vía nhất và thường
      xuyên hay gặp... lúc sau thấy nó đeo bùa mới đỡ la lối om sòm....
      ---------------------------------------------------------
      Tớ
      là người biết nhiều và rất rảnh vì tớ là cò sỹ quan (trợ lý liên lạc
      cho oai), nhiệm vụ chính của tớ là nấu ăn và viết giáo án... sáng sớm
      xuống bếp lấy thịt.... và tớ biết bọn nấu ăn cứ cuối tuần là ăn heo sữa
      non.... chúng nó chia tớ ít, bọn ấy cũng đểu... heo con ấy chúng nó đập
      đầu xong đem lên tiểu đoàn trưởng khai là té hố chấn thương sọ não
      chết... và có 1 lần... cứ tuần nào cũng ăn mà... ông điên tiết bảo cái
      hố nào mà cứ chết heo hoài thế..cúng đi... chúng nó lén lút bảo nhau đào
      1 cái hố sâu chừng 2m (siêng thật) và để cục đá ở dưới... thế là ra
      kiểm tra...ông gật gù.. bảo uh, sâu thế té chấn thương sọ não cũng
      đúng..rồi ổng quát lên.. dm chúng mày ko biết lấp à.... cả đám dạ dạ....
      but tuần sau có món mới... heo con chết đuối... giời ạ... tớ nói các
      bác nghe... dí con heo con là ca 1 vấn đề.... cả đám 5 thằng dí phê đít
      mới bắt nó được, bắt xong đem con ta ngâm nước rồi trình báo chết
      đuối.... cơ mà, thịt heo con chết kiểu nào cũng ngon lắm các bác ạ...
      dòn rụm... nhai luôn cả xương cơ mà Cái món kế tiếp là *ồn heo.... xin
      thưa chính xác là cái từ các bác nghĩ trong đầu.... chế biến rất cựcứt.
      làm sạch lông, làm từ sáp, tách lông bằng bản chải, keo, các loại, sau
      đó chế nước muối, iot, và các chât tẩy rửa các loại... sau đó thái nhỏ
      và kho lên...rất ngon, ăn sựt sựt, ngọt ngọt, mặn mặn...nó ứa ra từ
      trong thịt đấy.. món *ồn heo ấy phải cả mấy tháng mới ăn 1 lần... vì chỉ
      có con heo nái nó mới có, và trọng lượng phải trăm ký, trải qua mấy
      chục lần giao hợp và sinh sản mới ngon... và khó nhất là lý do chết các
      bác ạ... chấn thương hay chết đuối với con đỹ heo nái này ko dễ , nó như
      con hà mã mà .. nên chỉ khi nào tự nhiên chết mới có món đó thôi !
      --------------------------------------------------------------
      Về mấy cái vụ tạo tạo phản trong army này thì nhiều cái hài đek chịu được. Làm quân lính
      đâu được nửa năm thì bắt đầu cái trò trốn ra ngoài uống cafe và chơi
      xếp hình. Có cái hào khoảng 4m, có lúc nó cạn nước tới mắt cá, có lúc nó
      tới ngực, kinh 1 chuyện là có khúc nó có đỉa, khúc không có, lục bình
      với rau muống đầy... và có đám vệ binh nữa... chúng nó như hung thần lúc
      ẩn, lúc hiện vậy, nhưng mà đã học lăn lê bò trườn thì ngại gì khó khăn,
      thế là cả đám rủ nhau trốn... chia ra 2 cánh sau đó hẹn tập trung quán
      cafe đối diện, thực tập đúng bài đội hình chiến thuật phân tán nhỏ lẻ
      đánh đặc công nhá... vừa ra tới bờ kênh, bỗng nghe bên kia có tiếng la:
      "Có thằng trốn, đứng lại.... " Teo rồi, mình ko tham gia cánh kia, may
      quá.... bên nay đám tớ vì tiếng gọi của tự do, băng qua luôn, nước tới
      eo.... qua bên kia, thay quần... Thề với các bác chúng tớ cởi quần tự
      nhiên giữa đám dân cư, mà lúc ấy cũng đêm rồi, ko sao cả.... tớ thấy....
      lúc ấy tớ thấy 1 con gì dài dài ngay bắp chuối... điếng hồn... dis mịa.
      "Dính đỉa rồi", tớ la ý ối, đám nó kéo lại và ngồi rút ra, máu chảy tè
      le cả, nhưng của con đỉa, ko phải máu của tớ... ôi cảm giác kinh hãi...
      lúc ấy tớ đang ngồi nhá.. ngước mặt dòm lên đúng tầm mắt ngay cái cái
      thằng kia... lúc ấy cả đám đang thay đồ mà, tớ thấy nó đứng hình...ôi
      mẹ... đỉa bám vào xung quanh trym nó chắc phải 4 -5 con... ôi nó phình
      cực lẹ.... thằng ấy ko la được tiếng nào, bọn tớ chạy tới ngồi rút ra...
      máu chảy tè le... nó chỉ nói 1 câu cuối cùng là: "tao có thể sinh con
      được nữa ko..." mà cảnh ấy nó hài và rùng rợn nhất trần đời... máu nó
      chảy ròng ròng... mà nó cứ khóc và ôm chym... ôi cái sự ăn chơi......
      1
      lần cũng thế, vượt kênh, * hiểu thế nào lũ vệ binh nó đứng canh bên
      kia, ko đứng bên này nữa, mà cũng đek bắt lúc qua nữa, mà chúng nó xuất
      hiện đúng lúc bọn tớ thay quần...haha thằng cu kia có kịp kéo quần đâu,
      bỏ chạy với cái underwear, tục ko chịu được, thế là đám vệ binh gom quần
      bỏ về... nó nửa khóc, nửa cười ... thế là ngồi trong bụi rậm, đợi bọn
      tớ ra chợ mua quần... lúc ấy mấy con bán cafe xung quanh cứ rú sung
      sướng như được tiền vậy...